Hậm hực móc ví trả tiền nhậu cho... gái
Gần đến giờ làm việc buổi chiều, Lãm đang thiu thiu nửa nằm nửa ngồi trên cái ghế ở cơ quan thì điện thoại reo lên tiếng chuông đặc biệt báo là Hoa, người mà Lãm theo đuổi hơn năm nay, gọi đến. "A lô, anh ra quán X. đi, em đang ngồi với cái H., cái V., chúng nó nhắc anh. Anh ra chút nhé". Lãm ngáp một cái rồi ngồi dậy, đi lấy xe rồi ra địa chỉ mà Hoa nói.
Lẫm biết thừa chẳng phải cô bạn nào nhắc đến anh, các cô ấy chỉ muốn gặp và buôn dưa lê bán dưa chuột với nhau thôi, gọi anh ra vào cái giờ tàn tiệc thế này chỉ để trả tiền. Hồi đầu được nàng tín nhiệm giao cho cái vinh dự thanh toán ấy, truyen co giao thao Lãm cũng tự hào, coi mình là người được tin cậy, và cũng phải có vị trí như nào trong tình cảm của nàng mới được phép tham gia vào cuộc tụ tập toàn bạn gái thân như vậy chứ.
Nhưng rồi theo thời gian, lời tỏ tình vẫn không được Hoa chấp nhận, nhưng Lãm vẫn nuôi hy vọng bởi Hoa vẫn nhắn tin gọi điện hỏi thăm, thỉnh thoảng chủ động rủ anh cà phê, ăn sáng. Thấy nàng tuy chẳng nhận lời yêu nhưng cũng không hẳn là cự tuyệt, Lãm vẫn nghĩ nếu kiên trì vượt qua thử thách, một ngày nào đó mình sẽ có được trái tim người đẹp. Bởi thế, mỗi khi nàng gọi ra trả tiền, anh chẳng dám không đi.
Lần này cũng vậy, thấy Lãm đến, các cô vội gọi ngay một bộ bát đũa nữa rồi ríu rít mời anh ăn, nhưng thực ra trên bàn cũng chả còn gì, Lãm cũng ăn từ lâu rồi. Họ nói dăm ba câu chuyện, rồi các cô đều bảo đến giờ làm, phải cáo lui. Lãm biết ý, gọi thanh toán. Mất đứt hơn triệu bạc, nhận được nụ cười tươi rói của Hoa, không hơn.
Rất nhiều đấng nam nhi khác cũng lâm vào tình cảnh khó xử như Lãm, rút tiền trả cho những bữa ăn (đôi khi rất đắt tiền) mà mình không thực sự tham dự mà trong bụng chẳng hề thấy thoải mái.
"Không phải tôi tiếc tiền, dù đồng tiền tôi phải vất vả mới làm ra nhưng với cô ấy thì tôi không tiếc", anh Tâm, 29 tuổi, phân trần. "Có điều lần nào rút ví cũng ức lắm, vì cảm thấy mình chỉ bị coi như cái máy ATM thôi chứ chẳng có chức năng gì hơn. Tôi tức cả bản thân tôi vì biết vậy mà vẫn cứ ngoan ngoãn lao ra trả tiền cho người ta ăn uống với nhau, chả ai đếm xỉa gì đến mình".
Cô bạn của Tâm thì không dền dứ như nàng Hoa của Lãm, mà nói thẳng luôn rằng cô không yêu anh, anh không phù hợp vì vậy họ chỉ có thể là bạn. Không được yêu nhưng cái tư cách bạn bè ấy dường như cũng đủ để cô gái trao cho Tâm vai trò nhà tài trợ trong các cuộc vui của cô ở nhà hàng, quán karaoke... khi cuộc vui bắt đầu bão hòa, có người đã muốn đi về và chủ nhân bắt đầu nghĩ đến hóa đơn.
Bạn bè thường bảo Tâm ngu, tội gì phải thế, và họ kịch liệt phê phán cô bạn của Tâm với thái độ coi thường rõ rệt. Thế nhưng những cô gái như Hoa hay cô bạn của Tâm lại cho điều đó chẳng có gì ghê gớm.
"Đàn ông con trai, trả vài đồng cho phụ nữ có gì mà phải so đo. Lẽ ra phải lấy đó là vinh hạnh mới đúng, vì người ta đánh giá cao tính hào phóng của mình người ta mới gọi", Bảo Hương, 23 tuổi, lập luận. Cô gái này có khá nhiều "người hâm mộ". Cô cho biết mỗi lần ngồi ăn uống hát hò với bạn bè, cô luân phiên gọi các chàng ra trả tiền, chàng nào cũng sung sướng đến ngay. "Không đến thì anh khác tranh phần ngay ý chứ", cô nói.
Chiêu đối phó: Tẩu vi thượng sách
Đa số đàn ông không coi chuyện phụ nữ gọi đàn ông ra trả tiền cho những cuộc vui của mình là bình thường, không có gì đáng chê trách. "Loại con gái lợi dụng, cái lý đâu mình ăn chơi lại bắt người khác trả tiền. Thà rằng người đàn ông cũng tham gia cuộc ăn uống hát hò đó, mặc kệ cho anh ta giải quyết hóa đơn thì còn chấp nhận được, dù đúng ra là phải share trừ khi được mời", anh Quyết, kỹ sư, bày tỏ. "Đằng này họ ăn chơi với nhau, đến khi cần trả tiền thì gọi anh chàng đến. Thế nghĩa là chỉ cần tiền của người ta chứ có cần người ta đâu".
"Còn nếu bảo người đàn ông nếu muốn chinh phục thì phải chịu chi ư? Nhưng cô gái ấy có định yêu anh ta không? Nếu không yêu mà vẫn muốn lấy tiền của người ta thì gọi là gì? Không có tiền ăn thì đừng ăn, không có tiền hát thì đừng hát, các cô rủ nhau ăn ly chè cũng đủ vui mà".
Anh Nguyễn Hải, nhân viên ngân hàng, sống ở quận Hai Bà Trưng, Hà Nội, cho rằng những phụ nữ có thói quen ấy chắc chắn không phải người nữ tử tế, đáng trọng. Theo anh, những cô này thường có chút nhan sắc và ảo tưởng về giá trị của mình, cho rằng đàn ông phải ra trả tiền như thế chứng tỏ họ mê, họ lụy mình, mình càng cao giá
"Thực ra, nhiều ông vui vẻ trả tiền như vậy chẳng phải vì mê đâu, cũng chẳng tôn trọng nữa, vì họ nhiều tiền, trả cũng chả vấn đề gì, coi như mua nụ cười của người đẹp, những hôm khác nhậu nhẹt gọi các em đến bi bô cho vui, các em sẽ nhiệt tình, thế thôi", Hải nói và khẳng định, ngay cả những chàng vì lụy tình mà rút ví thì 100% cũng chẳng thấy vui vẻ gì.
Còn anh Phạm Hà, 33 tuổi, thì cho biết, hồi trước một cô gái anh thích cũng hay lợi dụng tiền của anh theo kiểu như vậy. "Tôi cũng đến trả tiền cho nàng và các bạn nàng vài lần. Dù nàng vẫn khéo léo nuôi hy vọng cho tôi, nhưng tôi vẫn nhận ra mình chỉ được gọi khi có hóa đơn cần thanh toán. Nhầm rồi cáo ạ, em chẳng đẹp đến mức tôi biết bị bòn rút vẫn cố lao vào, mà cái vụ này khiến em xấu xí đi mấy phần rồi".
Mấy lần sau, hễ nàng gọi bảo ra "chung vui với tụi em" là anh Hà cáo bận, hoặc đang công tác ở xa, không về kịp. "Nghe nàng tha thiết bảo anh cố đến đi, mọi người nhớ anh lắm, tôi buồn cười, nghĩ không biết nàng phải điều chàng nào đến thay thế đây. Sau mấy lần như vậy, nàng không gọi nữa, cạch mặt tôi luôn. Nhẹ cả người", Hà kể.
"Với mấy em đấy thì cứ gọi là tẩu vi thượng sách", anh Bình, chủ một cửa hàng điện máy ở Hà Nội, nói. "Ngu gì mà để cho gái lợi dụng, đã mất tiền rồi lại còn bị em đem ra chém gió rằng thằng đó mê tao lắm, lạy lục xin yêu mà tao không thèm nhìn..."
Bình kể, anh và các "chiến hữu" đã mấy lần giữ chân ông bạn dại gái, đang ngồi nhậu với nhau nhưng hễ cô nàng mà ông bạn này tán mãi không đổ gọi là tất tưởi chạy đi ngay, chỉ để trả tiền rồi lại về chứ chẳng xơ múi gì được. Về sau, biết nàng kia gọi là cả hội tìm mọi cách không cho anh ta đi, lại còn tịch thu cả điện thoạ, kệ cho nàng kia chờ dài cổ, gọi điện liên tục. Đôi khi, họ bấm nghe, nói với cô nàng: "Nó say quá nằm vật ra rồi em ạ, lúc nào tỉnh anh bảo nó gọi cho em".
Cũng như nhiều quý ông khác, Bình khẳng định, chẳng phải các anh ki bo với bạn gái mà sẵn sàng giúp đỡ về tài chính cho chị em khi cần: "Hào phóng là đặc tính của đàn ông, nhưng hào phóng và dại gái là hai khái niệm khác nhau, đàn ông đích thực chẳng ai muốn làm thằng ngu cả".
Gần đến giờ làm việc buổi chiều, Lãm đang thiu thiu nửa nằm nửa ngồi trên cái ghế ở cơ quan thì điện thoại reo lên tiếng chuông đặc biệt báo là Hoa, người mà Lãm theo đuổi hơn năm nay, gọi đến. "A lô, anh ra quán X. đi, em đang ngồi với cái H., cái V., chúng nó nhắc anh. Anh ra chút nhé". Lãm ngáp một cái rồi ngồi dậy, đi lấy xe rồi ra địa chỉ mà Hoa nói.
Lẫm biết thừa chẳng phải cô bạn nào nhắc đến anh, các cô ấy chỉ muốn gặp và buôn dưa lê bán dưa chuột với nhau thôi, gọi anh ra vào cái giờ tàn tiệc thế này chỉ để trả tiền. Hồi đầu được nàng tín nhiệm giao cho cái vinh dự thanh toán ấy, truyen co giao thao Lãm cũng tự hào, coi mình là người được tin cậy, và cũng phải có vị trí như nào trong tình cảm của nàng mới được phép tham gia vào cuộc tụ tập toàn bạn gái thân như vậy chứ.
Nhưng rồi theo thời gian, lời tỏ tình vẫn không được Hoa chấp nhận, nhưng Lãm vẫn nuôi hy vọng bởi Hoa vẫn nhắn tin gọi điện hỏi thăm, thỉnh thoảng chủ động rủ anh cà phê, ăn sáng. Thấy nàng tuy chẳng nhận lời yêu nhưng cũng không hẳn là cự tuyệt, Lãm vẫn nghĩ nếu kiên trì vượt qua thử thách, một ngày nào đó mình sẽ có được trái tim người đẹp. Bởi thế, mỗi khi nàng gọi ra trả tiền, anh chẳng dám không đi.
Lần này cũng vậy, thấy Lãm đến, các cô vội gọi ngay một bộ bát đũa nữa rồi ríu rít mời anh ăn, nhưng thực ra trên bàn cũng chả còn gì, Lãm cũng ăn từ lâu rồi. Họ nói dăm ba câu chuyện, rồi các cô đều bảo đến giờ làm, phải cáo lui. Lãm biết ý, gọi thanh toán. Mất đứt hơn triệu bạc, nhận được nụ cười tươi rói của Hoa, không hơn.
Rất nhiều đấng nam nhi khác cũng lâm vào tình cảnh khó xử như Lãm, rút tiền trả cho những bữa ăn (đôi khi rất đắt tiền) mà mình không thực sự tham dự mà trong bụng chẳng hề thấy thoải mái.
"Không phải tôi tiếc tiền, dù đồng tiền tôi phải vất vả mới làm ra nhưng với cô ấy thì tôi không tiếc", anh Tâm, 29 tuổi, phân trần. "Có điều lần nào rút ví cũng ức lắm, vì cảm thấy mình chỉ bị coi như cái máy ATM thôi chứ chẳng có chức năng gì hơn. Tôi tức cả bản thân tôi vì biết vậy mà vẫn cứ ngoan ngoãn lao ra trả tiền cho người ta ăn uống với nhau, chả ai đếm xỉa gì đến mình".
Cô bạn của Tâm thì không dền dứ như nàng Hoa của Lãm, mà nói thẳng luôn rằng cô không yêu anh, anh không phù hợp vì vậy họ chỉ có thể là bạn. Không được yêu nhưng cái tư cách bạn bè ấy dường như cũng đủ để cô gái trao cho Tâm vai trò nhà tài trợ trong các cuộc vui của cô ở nhà hàng, quán karaoke... khi cuộc vui bắt đầu bão hòa, có người đã muốn đi về và chủ nhân bắt đầu nghĩ đến hóa đơn.
Bạn bè thường bảo Tâm ngu, tội gì phải thế, và họ kịch liệt phê phán cô bạn của Tâm với thái độ coi thường rõ rệt. Thế nhưng những cô gái như Hoa hay cô bạn của Tâm lại cho điều đó chẳng có gì ghê gớm.
"Đàn ông con trai, trả vài đồng cho phụ nữ có gì mà phải so đo. Lẽ ra phải lấy đó là vinh hạnh mới đúng, vì người ta đánh giá cao tính hào phóng của mình người ta mới gọi", Bảo Hương, 23 tuổi, lập luận. Cô gái này có khá nhiều "người hâm mộ". Cô cho biết mỗi lần ngồi ăn uống hát hò với bạn bè, cô luân phiên gọi các chàng ra trả tiền, chàng nào cũng sung sướng đến ngay. "Không đến thì anh khác tranh phần ngay ý chứ", cô nói.
Chiêu đối phó: Tẩu vi thượng sách
Đa số đàn ông không coi chuyện phụ nữ gọi đàn ông ra trả tiền cho những cuộc vui của mình là bình thường, không có gì đáng chê trách. "Loại con gái lợi dụng, cái lý đâu mình ăn chơi lại bắt người khác trả tiền. Thà rằng người đàn ông cũng tham gia cuộc ăn uống hát hò đó, mặc kệ cho anh ta giải quyết hóa đơn thì còn chấp nhận được, dù đúng ra là phải share trừ khi được mời", anh Quyết, kỹ sư, bày tỏ. "Đằng này họ ăn chơi với nhau, đến khi cần trả tiền thì gọi anh chàng đến. Thế nghĩa là chỉ cần tiền của người ta chứ có cần người ta đâu".
"Còn nếu bảo người đàn ông nếu muốn chinh phục thì phải chịu chi ư? Nhưng cô gái ấy có định yêu anh ta không? Nếu không yêu mà vẫn muốn lấy tiền của người ta thì gọi là gì? Không có tiền ăn thì đừng ăn, không có tiền hát thì đừng hát, các cô rủ nhau ăn ly chè cũng đủ vui mà".
Anh Nguyễn Hải, nhân viên ngân hàng, sống ở quận Hai Bà Trưng, Hà Nội, cho rằng những phụ nữ có thói quen ấy chắc chắn không phải người nữ tử tế, đáng trọng. Theo anh, những cô này thường có chút nhan sắc và ảo tưởng về giá trị của mình, cho rằng đàn ông phải ra trả tiền như thế chứng tỏ họ mê, họ lụy mình, mình càng cao giá
"Thực ra, nhiều ông vui vẻ trả tiền như vậy chẳng phải vì mê đâu, cũng chẳng tôn trọng nữa, vì họ nhiều tiền, trả cũng chả vấn đề gì, coi như mua nụ cười của người đẹp, những hôm khác nhậu nhẹt gọi các em đến bi bô cho vui, các em sẽ nhiệt tình, thế thôi", Hải nói và khẳng định, ngay cả những chàng vì lụy tình mà rút ví thì 100% cũng chẳng thấy vui vẻ gì.
Còn anh Phạm Hà, 33 tuổi, thì cho biết, hồi trước một cô gái anh thích cũng hay lợi dụng tiền của anh theo kiểu như vậy. "Tôi cũng đến trả tiền cho nàng và các bạn nàng vài lần. Dù nàng vẫn khéo léo nuôi hy vọng cho tôi, nhưng tôi vẫn nhận ra mình chỉ được gọi khi có hóa đơn cần thanh toán. Nhầm rồi cáo ạ, em chẳng đẹp đến mức tôi biết bị bòn rút vẫn cố lao vào, mà cái vụ này khiến em xấu xí đi mấy phần rồi".
Mấy lần sau, hễ nàng gọi bảo ra "chung vui với tụi em" là anh Hà cáo bận, hoặc đang công tác ở xa, không về kịp. "Nghe nàng tha thiết bảo anh cố đến đi, mọi người nhớ anh lắm, tôi buồn cười, nghĩ không biết nàng phải điều chàng nào đến thay thế đây. Sau mấy lần như vậy, nàng không gọi nữa, cạch mặt tôi luôn. Nhẹ cả người", Hà kể.
"Với mấy em đấy thì cứ gọi là tẩu vi thượng sách", anh Bình, chủ một cửa hàng điện máy ở Hà Nội, nói. "Ngu gì mà để cho gái lợi dụng, đã mất tiền rồi lại còn bị em đem ra chém gió rằng thằng đó mê tao lắm, lạy lục xin yêu mà tao không thèm nhìn..."
Bình kể, anh và các "chiến hữu" đã mấy lần giữ chân ông bạn dại gái, đang ngồi nhậu với nhau nhưng hễ cô nàng mà ông bạn này tán mãi không đổ gọi là tất tưởi chạy đi ngay, chỉ để trả tiền rồi lại về chứ chẳng xơ múi gì được. Về sau, biết nàng kia gọi là cả hội tìm mọi cách không cho anh ta đi, lại còn tịch thu cả điện thoạ, kệ cho nàng kia chờ dài cổ, gọi điện liên tục. Đôi khi, họ bấm nghe, nói với cô nàng: "Nó say quá nằm vật ra rồi em ạ, lúc nào tỉnh anh bảo nó gọi cho em".
Cũng như nhiều quý ông khác, Bình khẳng định, chẳng phải các anh ki bo với bạn gái mà sẵn sàng giúp đỡ về tài chính cho chị em khi cần: "Hào phóng là đặc tính của đàn ông, nhưng hào phóng và dại gái là hai khái niệm khác nhau, đàn ông đích thực chẳng ai muốn làm thằng ngu cả".
Bạn muốn xem thêm các truyện khác, xin vui lòng
CLICK VÀO ĐÂY để trở về chuyên mục TRUYEN NGUOI LON và lựa chọn những truyện mới cập nhật!
Chúng tôi rất vui vì bạn đã truy cập vào blog của chúng tôi để đọc những truyện mà chúng tôi đã sưu tầm, điều đó chứng tỏ việc sưu tầm truyện của chúng tôi luôn được bạn ủng hộ. Hãy thư giãn thật tốt nhé! (Chú ý: Quay Tay vừa thôi xong rồi ngủ sớm nhé!)
Chúng tôi rất vui vì bạn đã truy cập vào blog của chúng tôi để đọc những truyện mà chúng tôi đã sưu tầm, điều đó chứng tỏ việc sưu tầm truyện của chúng tôi luôn được bạn ủng hộ. Hãy thư giãn thật tốt nhé! (Chú ý: Quay Tay vừa thôi xong rồi ngủ sớm nhé!)
Tags: truyen nguoi lon, co giao thao
Hiện tại chưa có phản hồi " Hậm hực móc ví trả tiền nhậu cho... gái"
Đăng nhận xét